Nằm ven sông Cầu, muốn về thăm làng, bạn có thể đi xe máy dọc theo quốc lộ 5, rẽ vào đường 1A mới rồi tới bùng binh cầu vượt Bắc Ninh sau đó rẽ phải đường đi Phả Lại. Tới cây số Phả Lại 6km, rẽ phải xuống con đường làng nhỏ qua chợ Châu Cầu chừng 5 đến 10 phút là về tới làng. Còn nếu đi xe bus, từ xe số 54 tuyến Long Biên - Bắc Ninh, bạn tiếp tục chuyển xe Bắc Ninh - Sao Đỏ là đến làng Phù Lãng.
Ở Phù Lãng, dễ bắt gặp những ngôi nhà gạch trần, mái ngói âm dương tông nâu trầm và trên sân nhà đầy gốm xếp ngay hàng thẳng lối. Đó là các sản phẩm gốm cho đến giờ phần lớn công đoạn vẫn được người Phù Lãng làm thủ công, từ khâu chọn đất, phơi khô, ngâm nước, cắt đất...
Nếu gốm Thổ Hà có chất liệu từ "xương" đất sét xanh, gốm Bát Tràng từ đất sét trắng thì gốm Phù Lãng lại được tạo nên từ "xương" đất đỏ hồng. Thứ đất có độ dẻo đặc biệt này phải lấy tận vùng Thống Vát, Cung Khiêm ở Bắc Giang sau đó chở về Phù Lãng theo đường thủy trên sông Cầu.
Đất làm gốm phơi cho đến bạc màu, sau đó đập thành viên nhỏ, cho "ngậm" nước và nề đất tới khi nhuyễn mịn như miếng giò. Dưới bàn tay tài hoa của những người thợ gốm, đất được tạo hình trên bàn xoay bằng tay hoặc trên khuôn, sau đó để cho se dần. Cuối cùng là ve, nạo sản phẩm và tạo màu cho gốm từ một lớp men tro cây rừng (loại cây khi đốt, tàn tro trắng như vôi hoặc tàn thuốc và là lim, sến, táu, nghiến).
Để đảm bảo gốm có lớp da ngoài đanh mặt, nhẵn bóng và chắc, lò nung phải luôn ở nhiệt độ đến 1.000 độ C và củi vẫn là chất đốt phổ biến sử dụng để nung gốm. Xương đất sét màu hồng nhạt của gốm nung ở nhiệt độ cao trong lò chuyển sang màu gan gà, rồi dần thành hai màu men chủ đạo là nâu vàng và nâu đen mà người Phù Lãng gọi là men da lươn. Do được làm hoàn toàn thủ công nên sản phẩm của mỗi nhà một khác, kể cả màu men vàng da lươn (vàng nhạt, vàng thẫm, vàng lục, vàng nâu, vàng đỏ...).
Hồn cốt của gốm Phù Lãng được tạo nên chính từ sự mộc mạc của nước men da lươn ở mỗi lò mang một vẻ này. Đó cũng là lý do mà khi nhắc nhớ tới Phù Lãng, những người yêu gốm cổ truyền như tôi luôn dành cho ngôi làng cổ này một tình cảm sâu lắng và chỉ xách ba lô về làng, tìm cho mình thạp, hũ, bình, lọ…, mang tông màu men da lươn riêng biệt ấy.